Nguyễn Trương Phi Ngọc (23 tuổi, An Giang): “Em của ngày hôm nay bước trên con đường nhẹ nhàng hơn thật nhiều. Em của ngày hôm nay là chuỗi ngày nhiều niềm vui và tự tin. Em của ngày hôm nay, vui vẻ đưa những tấm ảnh không hoàn mỹ nhưng đủ làm em tự hào lên FaceBook. Em của ngày hôm nay không còn nép mình trong những tấm ảnh avatar chibi, animal... và chỉ sống khép kín tấm lòng Em của ngày hôm nay đã bước qua rất nhiều những ngày hôm qua...
Nguyễn Trương Phi Ngọc
Nghề nghiệp: Sinh Viên
Cân nặng trước khi giảm cân: 65 kg
Cân nặng sau khi giảm cân: 51 kg (*)
Mục tiêu cân nặng mong muốn: 48
Thời gian sử dụng LIC: Hơn 5 tháng
Những ngày hôm qua, cười “xuề xòa” khi ai đó bảo là béo. Những ngày hôm qua, ăn thả ga vì chẳng có tẹo vóc dáng nào để giữ. Những ngày hôm qua, em nản lòng nhìn người qua lại, lại qua. Có những lúc trong lòng thật buồn, có những chiều nghe lòng trống vắng. Có những ước mơ nhỏ nhoi nhưng chỉ chôn giấu trong cõi lòng Và rồi em dùng sự quyết tâm, nghị lực và một ý chí thép để vượt qua tất cả, để có những điều em muốn.
Hơn 5 tháng với tất cả những nỗ lực không phải chỉ một mà là một trăm, một ngàn, một tỷ viên mồ hôi cùng nước mắt để đánh đổi. Một hành trình mới, một cuộc đời mới đến với em. Không quá xinh đẹp, không quá nổi bật nhưng em vui với chính em của hôm nay, em vui vì những gì em đã cố trút bỏ, vui vì em đã làm được một điều mà bao lần em đã làm rồi lại thất bại...”
Đó là những gì tôi đã viết khi đăng hình ảnh đầu tiên của bản thân lên Facebook với chế độ “Công khai” chứ không phải chế độ “Chỉ mình tôi”. Sinh ra trong cuộc đời này ai mà không muốn mình “giống bao người”. Giống ở đây không hẳn là về tính cách, gương mặt; mà mẹ bảo: “Nhìn con sinh ra mà có đủ tay chân đã niềm vui nhất của mẹ, của ba và của cả gia đình”.
Thế nhưng khi lớn lên, tôi lại thường xuyên bị ốm đau bởi Amidan hành. Những năm 1999 hay 2000, y học Việt chưa được phát triển như hiện tại nên việc phẫu thuật Amidan sớm cho những đứa trẻ lên năm lên sáu không phổ biến và không đạt kết quả một trăm phần trăm. Chính vì thế tôi phải uống những viên thuốc kháng viêm trị Amidan và nó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi. Từ một đứa trẻ ở mức “vừa” tôi trở thành một đứa béo ú, núc ních thịt. Lúc đến trường phải mặc đồng phục quá khổ, thường bị bạn bè chê cười vì béo khiến tôi trở thành một đứa trẻ ít nói, sống nội tâm, cười bên ngoài nhưng khóc trong lòng.

Em của ngày hôm qua
Rồi hơn mười lần trong suốt hai mươi hai năm qua tôi hạ quyết tâm giảm cân. Giảm để có vóc dáng “giống bao người”; giảm để vui vẻ và được sống là chính mình. Nhưng dẫu cho cố gắng và kiên trì đến thế nào thì tôi vẫn thất bại, lần đầu sử dụng thuốc giảm cân X, tôi sụt cân nhanh chóng vì đi cầu phân lỏng nên sau hai đến ba ngày kiệt sức và phải ngừng uống thuốc.
Những lần sau đó thì sử dụng những thuốc A, B, C nhìn chung không bị phân lỏng nhưng lại không mấy hiệu quả, uống thuốc vào thì không thèm ăn do đó cũng dễ giảm cân. Cũng chính vì không thể ăn được nên hệ lụy rất rõ ràng. Khi tụt cân cơ thể tôi mệt mỏi, dễ bị ngất, da vẻ nhăn và khô, do đó tôi đành phải ngừng thuốc và khi dừng uống thì ngay lập tức dễ đói, thèm ăn thường xuyên nên tăng cân trở lại. Cuộc sống cứ thế rơi vào bế tắc.
Tôi mệt mỏi và nản chí với hai chữ “giảm cân”, luôn chỉ biết cười trừ khi ai đó nói béo, khóc một mình khi ai đó trêu chọc, nuốt nước mắt vào trong khi ai đó khen một người nào đó xinh xắn trước mặt mình. Vì tôi cũng là con gái, cũng có cái gọi là mặc cảm, muốn được ai đó khen xinh xắn, khen đẹp. Có những lúc tôi muốn thét lên thật to, tôi muốn bảo rằng: Mệt quá thân ta này, tự huyễn hoặc mình bằng những tấm ảnh vay mượn nơi thế giới Ảo, để rồi tìm niềm vui từ những xa xôi ấy. Luôn cười với mọi người, luôn thể hiện mình qua những bài viết (Blog) mượt mà, nhớ da diết ai đó, hạnh phúc vì ai đó nhưng nào ai biết rằng tất cả chỉ là cảm xúc mộng mơ mà thôi.
Ở ngoài đời thực thì sao? Ngoài đời thực thì tôi “đánh trận” từng ngày, tôi nén cảm xúc và đeo trên mình cái mặt nạ “tôi yêu đời tôi tự tin về mình” khi đến lớp trò chuyện với bạn bè. Để rồi về đến nhà tôi đã ép cân bằng mọi cách: từ những cách thức học được qua những bài viết trên mạng như ăn thơm mỗi ngày một trái, uống nước muối, ăn táo hay bưởi thay cơm... Tôi cũng thấy chẳng cải thiện được là mấy, tuy có đỡ hơn trước khi chưa dùng.
Nhưng với thân hình của một người luôn ngấp nghé bảy mươi cân thì tôi vẫn chưa tự tin để mặc quần sooc, diện những bộ váy mà tôi yêu thích và vẫn mặc cảm khi ra đường với bạn bè. Điều đó làm tôi càng quyết lòng giảm cân hơn, dẫu thế cũng mãi loay hoay không biết phải làm sao.
Và tôi đã tìm thấy con đường đi của mình vào một ngày, một dịp thật tình cờ. Đây dường như là ánh sáng cuối đường hầm, là bước đi cuối cùng trong hành trình giảm cân của mình. Đó là ngày tôi đến nhà thuốc Thái Bình (Long Xuyên) để mua lọ thuốc nhức khớp giúp mẹ và thấy quyển sách LIC - Weight loss natural way Made in USA. Lúc đó tôi không hẳn đã tin sản phẩm vì đơn giản tôi đã dùng qua khá nhiều thuốc giảm cân rồi mà không có kết quả, lại sợ tác dụng phụ. Nhưng do chị dược sĩ nói cứ cầm về đọc thử thì tôi cũng lấy về tìm hiểu; chính những thành phần ghi trong sách “Tinh chất thiên nhiên từ Belaunja & Mangastin” đào thải mỡ trắng giúp tôi yên tâm và muốn sử dụng thử.

Và tôi đã tìm thấy con đường đi của mình
Khi uống chai đầu thì tôi không giảm được nhiều, chỉ 1 kg cho cả tháng đầu. Nhưng lúc ấy tôi vẫn không từ bỏ là bởi vì tôi nhận thấy LIC không gây chán ăn, chóng mặt, ngất, hay đi cầu liên tục như những thuốc tôi đã dùng qua.
Trong thời gian uống LIC, mỗi sáng thay vì ăn những món ăn có lượng calo rất cao tầm 400 đến 500 calo như bún, phở thì tôi sử dụng một ly sữa dinh dưỡng giúp hạn chế calo; còn hai bữa ăn chính, bữa ăn quan trọng tôi vẫn dùng bình thường nhưng biến tấu một tí chế độ low carb. Thay vì bỏ hẳn tinh bột thì tôi vẫn dùng ít (khoảng nửa chén mỗi bữa) để đảm bảo không thiếu vitamin B1, không ăn các loại mì, hạn chế các món chiên xào.
Quan trọng nhất là trước hai bữa ăn chính ba mươi phút tôi sẽ uống một viên LIC. Ngoài ra, trong ngày tôi không uống nước lạnh, khi đói bụng hay khát nước tôi sẽ sử dụng nước ấm. Và sau sáu giờ tối thì tôi không ăn thêm bất cứ gì, phải đi “đốt cháy” những năng lượng mình đã nạp trong ngày bằng cách chạy bộ trong vòng một tiếng đồng hồ. Mỗi sáng tôi tập thêm bài tập với gậy và tạ để khi giảm cân da sẽ không nhăn và chảy xệ.
Cứ thế, khi tôi dùng hết lọ thứ hai, kết quả thật ngoài mong đợi khi mà tôi giảm được tháng đó hơn 2 kg. Thế là chai thứ ba thứ tư tôi đã giảm thêm 6kg nữa trong dịp Tết này. Và hiện tại tôi đang rất vui, rất hạnh phúc khi có được số cân tạm ổn (51kg) và tôi vẫn muốn tiếp tục sử dụng LIC trong thời gian sắp tới để có thể lấy được thân hình đẹp hơn, vóc dáng chuẩn hơn. Tôi cảm thấy mình đã bị LIC thuyết phục hoàn toàn, tin tưởng LIC một cách tuyệt đối.

Tôi rất vui, thật sự hạnh phúc, lấy lại niềm tin trong cuộc sống, có cả thêm thú vui đăng hình lên Facebook như những bạn trẻ khác – điều mà tôi từng ước ao.
LIC giúp tôi bước qua cuộc đời mới, một hành trình mới vô cùng ý nghĩa. Một lần cuối tôi xin nói “Tôi yêu LIC” và “LIC làm tôi tự tin tỏa sáng”.
Xem thêm: Cách giảm cân an toàn và Giảm cân tự nhiên
Nguyễn Trương Ngọc Phi
Long Xuyên- An Giang
* Hiệu quả của sản phẩm tuỳ thuộc vào thể trạng của từng người.